31 thg 1, 2016

NHÌN LẠI GIẤC MƠ XUÂN



Nhìn lại một giấc mơ

Với bao điều trăn trở

...

GIẤC MƠ XUÂN

Đêm qua em mơ thấy
Anh về sắc hanh hao
Dòng đời xoay cuộn chảy
Như gió lốc mưa rào

Anh về rét vòng tay
Tiếng ầu ơ mẹ hát
Anh kẻ khát bao ngày
Giọt lệ nào đắng chát

Tiếng cười tan nước mắt
Con lặn hụp bờ sông
Anh khô lòng nóng mặt
Nên ngày tháng long đong

Liếp rau xanh sau hè
Hàng dừa sông lộng bóng
Giàn mướp vừa ra hoa
Đàn gà con lóng ngóng

Ruộng đồng xanh ba vụ
Vườn cây trái xinh tươi
Yên lòng đời lam lũ...
Choàng dậy buốt bờ môi!

       Chân thành chào đón các bạn đã ghé trang cùng với những comment thân thương!
      Trong cuộc sống hiện đại, với mong muốn đáp ứng nhu cầu. Những nông dân từ mọi miền đất nước đã đổ xô đến những khu công nghiệp, những đô thị sầm uất mong mỏi cơ hội thay đổi vận mệnh, hoặc ít ra cũng tăng thu nhập nhằm phục vụ cho cuộc sống ngày càng tốt hơn.
       Hành trang của đại đa số là sức vóc thanh niên, sẳn sàng làm việc... Nhưng vốn kinh nghiệm và kiến thức xã hội còn hạn hẹp nên không ít người đi không về rồi. Họ bỏ quên ngôi nhà hạnh phúc lại sau lưng trước những vật chất phù du cám dỗ. Những nụ cười xanh trẻ méo lệch vì thiếu vắng bóng người cha, những ông cha bà mẹ oằn lưng bán mặt cho đất bán lưng cho trời mong chờ con về đoàn tụ, những thiếu phụ chờ chồng héo hắt con tim khi gió lùa giá rét, hay nắng khát mắt môi...
       Đúng vậy, sự phát triển xã hội cần có những bàn tay lao động. Nhưng sự lượm lặt tích cóp bằng sức lao động là vô cùng hạn hẹp, nên sự tích cóp đó chưa chắc mang đến hiệu quả như mong muốn. Và chính sự cuốn hút phù du, sự buông lung bản ngã đã và đang gây nên nhiều nhức nhối cho những gia đình nông thôn.
      Trước đây tôi có anh bạn ở tỉnh Minh Hải, anh nói với tôi một câu mà hơn mười năm qua vẫn còn vang vọng trong tâm hồn tôi. Anh nói rằng: Tôi có mảnh ruộng để đùm bọc gia đình và nuôi các con ăn học. Cũng với mãnh ruộng , tôi hy vọng rằng con tôi sau khi hoàn thành việc học về xây dựng cưộc đời và sự nghiệp  trên chính mảnh ruộng đó. Bởi lớp cha ông không đủ kiến thức khoa học để khai thác, phát triển cho nó đem lại hiệu quả cao nhất.
       Người xưa nói rằng "đi một ngày đàng học một sàng khôn". Tôi luôn hy vọng rằng, tuổi trẻ hôm nay với vận hội và cơ may hãy luôn suy nghĩ về điều ấy!
                                                                          Maitrang Huynh 2013 đã viết trên trang blog 2013
  Tháng 1/ 2016 trên fb
Tòn teng cánh võng chiều xuân muộn
Nắng rọi hồi ngân tiếng sóng ... cồn
Những ngày giáp hạt trời buông ấm
Sao lòng lại chạnh... lại buâng khuâng!


Đau đáu trong lòng, nhớ cố hương
Vụ đông đã hái, chợ còn vương ?
Ghe tàu Phụng Hiệp còn i ới ?
Rẫy bái chào xuân có rộ vườn ?

Tha hương xuân đến nao nao nhớ
Mấy góc mai vàng trổ từng giờ
Giao thừa ngũ quả hương thơm phức
Hoa trái tưng bừng tiếng trồng lân


Hoa trái tưng bừng tiếng trống lân
Ngỡ rằng cảm thụ được nàng xuân
Mặt xám tay run gian bếp lạnh
Giao niên "chèm quẹp" có chi mừng !


                 Pc: Người nông dân trước lối sống thực đã tự thả lỏng (hay bế tắt ?) nên chiều về túm tụm lại nhậu và cứ để ngày tháng trôi thì xá gì ngày TẾT !

22 thg 9, 2015

VÔ CẢM RỒI CHĂNG ? LẢNH ĐẠO HAY CAI TRỊ ĐÂY CHỜI ???

Huỳnh tôi gặp hình ảnh này chợt nhớ đến bài văn của em gái Hà Nội về "Bệnh vô cảm"
Trích đoạn :Nhìn thấy cái xấu, cái ác mà không thấy bất bình, không căm tức, không phẫn nộ. Nhìn thấy cái đẹp mà không ngưỡng mộ, không say mê, không thích thú. Thấy cảnh tượng bi thương lại thờ ơ, không động lòng chua xót, không rung động tâm can. Vậy đó còn là con người không hay chỉ là cái xác khô của một cỗ máy? (Phan Hoàng Yến, học sinh lớp 9A2 trường trung học Chu Văn An, Hà Nội)
Tôi không rõ bên trong bức tường khung viên sân (Ngoài khu vực trường học) là mấy hộ gia đình, bao nhiêu người sinh sống ở đấy, Chỉ biết rằng chủ nhà này đã bị hai lần thu hồi đất quy hoạch để xây dựng khu này. Thế mà...
Lạm nghĩ :
1. Đất có chủ rùi nên có quyền
2. Chủ nhà xây dựng sai pháp luật ?
3. Hà tiện bồi hoàn nên không thu hồi hết diện tích để họ đi nơi khác ?
Túm lại thu hồi quy hoạch thì cố sao tạo được cho người dân liên quan có môi trường sống tốt hơn chứ, đằng này họ bị giam hảm trong bức tường ! Ối chời chời, căn bệnh vô cảm đã chiếm lĩnh tâm hồn ta rồi chăng ?


  pc: Hàng rào trường từ 3 điểm ô xanh song đứng dang ngang, phần hàng rào chỉ là khu viên     trước cổng trường.

17 thg 9, 2015

TẾU NGÀY MƯA

MỪNG ĐỒNG KHAI VỤ

Bờ khoanh đất nện lộ chân đê
Lộn nước vô đồng lúa ngát mê
Thôn duới nôn nao mùa mướt mượt
Làng trên nhấp nhỏm vụ vàng khê
Đủ đông nhân sự tài điều tướng
Ca kíp chia nhau đức rũ về
Chéo cẳng rung đùi vòng đói lạnh
Đứng ngày tay vẫy kiếp bò lê !

27 thg 7, 2015

TRÔI

Chiều dần
mây lặng lờ bay ngang tầm núi.
Sườn dốc xanh thẩm
Vẳng nghe chim gọi lạc bầy

Ngày tháng rồi qua
Áng mây hình thù không lặp lại
Qua rồi mất hút
Tháng ngày trôi !

Còn gì cho em ?
Còn gì cho anh ?
Xuân qua rùi hạ đến
Khát khô_ bạc trắng mái đầu !

17 thg 7, 2015

Qua FB LOẠN ĐÀM

                      ĐỌC _ NGHE _ CÙNG NÓI

• Maitrang Huynh Cái ác được kiến tạo bởi sự không hòa hợp, không đồng nhất về nhiều phương diện và điều kiện sống. Và hơn hết là qua đó đã nãy sinh nhiều ham muốn làm lu mờ đi bản chất sống hoàn thiện. Vì vậy cần phải có điều kiện sống và sự giáo dục chân chính làm căn cơ cho sự trưởng thành của mỗi con người. (Hỏng biết tui lí vậy đúng sai, Giáo góp ý thêm !)
• Giao Lang Giáo ko có quyền phân định đúng sai. Chỉ có đồng ý hoặc chưa đồng ý kiến thui, và bác Huỳnh đã phán thì lúc nào cũng hay cả!
• Dau Nguyen Thi Mình thật đang cùng một suy nghĩ giống như bạn , ban Huynh Trang..cam ơn ban .!
• Giao Lang Biểu tượng cảm xúc like
• Maitrang Huynh Ở đây có một số anh chị em cho rằng giáo dục đã và đang ấn định cho một lề lối ... sao chép đồng loạt để chiến thắng những "con số được ban". Từ đó hình thành trong tâm trí là những hình ảnh mặc định được chớp qua tròng con mắt mà nơ-ron thần kinh tê liệt nên mọi giá trị tư duy và văn hóa không còn chổ đứng ! À...tôi lại lảm nhảm rùi !
• Giao Lang Lảm nhảm hay mà bác! Biểu tượng cảm xúc pacman
• Dau Nguyen Thi Minh lại đồng ý với bạn một lần nữa về thần kinh bi tê liệt cho nên mọi giá tri tư duy và văn hoá kg còn chỗ đứng với những hiện trạng như thế ta đành phải bó tay hay sao..?tại sao con nguoi lại thờ ơ đễ cho cái ác đang lộng hành như thế , chỉ sau khi sự việc xẩy ra rồi ta mới có biện pháp trừng trị thì chuyện đã quá muôn màng . Tại saokg bẽ lại tử đầu khi nơ ron thần kinh sắp bị tê liệt cách này kg được thì phải bày cách khác chứ..?!?sách vỡ kg đọc thì còn có phương tiện truyền thông kg biết ai đó đã bỏ quên hay đã bỏ xót hay vì lợi nhuận nhiều hơn mà đơn thuần là mang đậm tính quảng cáo và giải trí cao hơn là mang đậm tính nhân văn và nhân bản ...??!!!
• Huỳnh Gia Con người ngày càng vô cảm và độc ác . Ôi ...
• Giao Lang Là loài độc ác nhất trong muôn loài đó bạn ui! hic...
• Hien Ta Tôi xin đa tạ ..ngày nao Ác phải gục đầu....Ngày nao cái Thiện ngập tràn....Sự hiền lành lan khắp trần gian....Và khi đó sẽ vui vô ngàn.......
• Hồng Nguyễn Phim bạo lực, games bạo lực quá nhiều nên tình cảm của giới trẻ bi thui chột, chúng nghĩ giết người cũng đơn giản như giết kẻ thù trong games. Chỉ một cái nhấn tay là xong!
• Giao Lang Mở máy lên là nghe đùng đoàng và kẻ thù gục ngã... dù tụi nhỏ cũng chẳng biết vì sao mà có kẻ thù! Ôi, mặt trái của Net!!!
• Hoang Phuong Em không muốn vào Facebook vì tràn lan những thông tin rác rưởi chẳng muốn xem, nghe.
Em ước như Yahoo blog có phải bình yên không.
• Giao Lang Cái thời bình yên và dễ thương của tụi mình ha Chị Hoa Mua!
• Lãng Phong Nói đến cái ác,cũng rùng mình như nghe tin thời sự...
* Xoay quanh vấn đề này mỉnh thấy có mấy vấn đề :
1. Nơi nào có ...đàn áp, nơi đó có đấu tranh.
2..Nơi đâu có nghèo đói ở đó có trộm cướp.
3. Ở đâu có bè phái lộng hành ắt ở đó có kẻ hung ác
4.Đất nước độc lập tự do là không có gì hơn. Mừ non nước có thái bình hay không là nhìn vào biểu hiện của xã hội
Túm lại : Trên bất nghiêm dưới ắt loạn _ Dưỡng bất giáo > bạo hành cường lực. Giáo bất cập > loạn tù tì ... Hì hì !

23 thg 6, 2015

MƯA ĐÊM

Co ro lạnh
tiếng mưa rơi như tấu khúc buồn.
Lúc ngầu nắng vàng hoe
tha thiết cơn ì đùng gội rữa.
Qua rồi nắng hạn,
mưa buồn chùng cẳng chong chênh !

Lại vào đêm
rã rích.
Thao thức
xót xa cảnh quê nhà, bao căn chòi phiên thưa giậu nát.
Ngoài kia, những ngôi nhà trọc trời
ngước cổ nhìn mỏi mắt.
Mà quê hưong đồng nội
người tạo ra hạt gạo,
người làm nên bó rau
rốt rồi  nghèo , đói một thời...

Rồi :
Những căn hộ quê khang trang
được dựng xây bằng ngoại tệ.
Đêm dầy nhớ lắm,
lại mong ngóng...
cháu ngoại về !

Những quán ì oành nơi phố thị,
nghẹt người .
Nơi khu vui chơi,
nơi khu lao động.
Bia rượu đúm đàn gái gú thả cánh tung bay

Và rồi
vé số, bánh đa, khoai lùi, vịt lộn...
những khuôn mặt chiều buông hối hả.
Vọng xa đưa giục giã thức lòng...

Ới mưa đêm
cho đắm chìm nệm êm chăn ấm !
Ới mưa đêm
Cho tôi cuồng nhiệt lữa tình
Chỉ có người nhà quê là chìm lắng
trong tí tách
gọi buồn
lạnh ngắt bờ vai !





8 thg 6, 2015

SỰ THẬT

    Điều thật thì ai cũng khoái, nhưng khi nghe thật thì ... trái !
    Ai cũng cho rằng mình thật, mừ thực thì hỏng dám nhận !
    Cái thật luôn được bưng bít bằng cách này hay cách khác, người khôn ngoan thì bẻ trái bẻ phải để né mừ tham vọng thì ...ngút trời ! 
    Bùn quá viết lăng nhăng, đừng quăng đá vô nhà tớ lỡ xập nhà tớ ngộp !!! 
    Cảm ơn các bạn !

30 thg 5, 2015

NÚI CẤM ƠI ! NÚI CẤM ƠI !

Dân núi Cấm khổ vì... bị cấm đủ thứ

Sống ở nơi được mệnh danh là “Đà Lạt miền Tây” nhưng cư dân trên núi Cấm (xã An Hảo, H.Tịnh Biên, An Giang) lại gặp rất nhiều khó khăn bởi các thủ tục khi lên núi.

Dân núi Cấm khổ vì... bị cấm đủ thứ
Nhiều người phải mua vé qua cổng mới được lên thăm người thân sống trên núi Cấm - Ảnh Thanh Dũng
Có giấy phép mới được chở xi măng lên núi
Cao 710 m so với mực nước biển, núi Cấm được xem là ngọn núi cao nhất ở miền Tây, mỗi năm thu hút hàng triệu lượt du khách. Tuy là điểm du lịch nhưng cư dân nơi đây lại hết sức khổ sở do bị áp đặt nhiều quy định... không giống ai.
Anh Kiếm (ngụ trên núi Cấm) cho biết mới đây do nhà xí, bồn nước của gia đình bị hư nên anh xuống núi mua 4 bao xi măng về sửa lại, nhưng nhân viên Ban quản lý Khu du lịch núi Cấm (thuộc UBND H.Tịnh Biên quản lý) không cho. Họ bảo anh muốn chở nguyên vật liệu xây cất gì lên núi phải làm đơn và được huyện duyệt thì mới được chở lên. Thế là anh Kiếm phải về nhờ người làm đơn rồi chạy ra huyện gửi.
“Nhưng người này lại chỉ qua người kia, lòng vòng cả buổi mới chứng được cái đơn. Chỉ chở vài bao xi măng về sửa nhà mà cực như vậy đó. Thử hỏi trên đất nước này có nơi nào buộc người dân chở vài bao xi măng cũng phải làm đơn xin phép như ở núi Cấm không!?”, anh Kiếm ngán ngẩm.
Theo anh Kiếm, các hộ khác muốn chở vật liệu như: xi măng, tôn… lên núi Cấm sửa chữa nhà hay xây cất các công trình lặt vặt đều bị làm khó như anh vì họ cho rằng người dân chở vật liệu lên là để xây nhà trái phép.
Anh bức xúc: “Muốn xây nhà phải nhiều xi măng, vài bao mà làm được gì. Với lại nếu phát hiện ai xây cất nhà không phép thì cứ xử phạt, sao lại ngăn cấm chở vật liệu một cách cứng nhắc như vậy” .
Thăm người thân phải mua vé

Dân núi Cấm khổ vì... bị cấm đủ thứ - ảnh 2
Chỉ chở vài bao xi măng về sửa nhà mà cực như vậy đó. Thử hỏi trên đất nước này có nơi nào buộc người dân chở vài bao xi măng cũng phải làm đơn xin phép như ở núi Cấm không!?
Dân núi Cấm khổ vì... bị cấm đủ thứ - ảnh 3

Anh Kiếm - ngụ trên núi Cấm

Gần đây, có thông tin núi Cấm được nâng cấp thành khu du lịch quốc gia khiến người dân càng thêm lo âu. Họ lo vì đang là khu du lịch cấp tỉnh đã vậy, khi trở thành khu du lịch cấp quốc gia liệu có phát sinh thêm các quy định bất hợp lý nữa hay không.
Ông Bảy T. (ngụ trên núi Cấm) nói một trong các quy định gây khó cho dân là việc thu phí tham quan núi Cấm. Ở đây, khi tổ chức đám tiệc hay tang lễ gì bà con đều phải tốn thời gian liên hệ trước với địa phương để thông báo rõ ngày giờ. Nhiều khi lu bu quá quên hoặc kẹt công chuyện không thông báo trước thì khách vào dự tiệc sẽ bị chặn lại, mỗi người phải bỏ ra 20.000 đồng mua vé mới lên được núi.
Ông T. kể tiếp: “Mấy người thân có dịp tạt qua núi Cấm thăm tôi nhưng nhân viên nói mua vé mới vào núi được. Họ bảo vào thăm bà con chứ có phải đi tham quan, du lịch gì đâu mà phải mua vé nhưng nhân viên nhất quyết không cho, thế là họ bực tức bỏ về. Chuyện như thế xảy ra hoài, nhiều khi có người thân đến thăm, bà con chạy xuống núi bảo lãnh cũng không được luôn. Ngay cả tụi tôi mấy đời sinh sống trên núi, vậy mà đôi khi chạy xe lên cũng bị chặn lại kêu mua vé, cách hành xử cứng nhắc quá”.
Mới đây, dư luận núi Cấm lại râm ran với thông tin Ban quản lý Khu du lịch núi Cấm thông báo người dân làm thủ tục để được cấp phép đăng ký lưu hành xe máy lên núi, nghĩa là ai đứng tên trong giấy chứng nhận đăng ký xe mới được lên xuống núi. Nhiều người nói đây là nhiệm vụ của ngành giao thông, không hiểu sao Ban quản lý khu du lịch cũng can thiệp.
Ông Hồ Việt Hiệp, Phó chủ tịch UBND tỉnh An Giang, cho biết đây là khu du lịch lại xen lẫn khu dân cư nên đã phát sinh nhiều chuyện trong quản lý. UBND tỉnh đã nắm thông tin về khó khăn của người dân trên núi, sắp tới sẽ làm việc với Ban quản lý khu du lịch để giải quyết mâu thuẫn giữa nơi này với người dân.
Thanh Dũng

(CÒN NHIỀU VẤN ĐỀ LIÊN QUAN KHÁC MÀ BÁO ĐÀI CHƯA THỂ NẮM BẮT ĐỂ PHẢN ÁNH ĐẦY ĐỦ VỚI GÓC NHÌN KHÁCH QUAN)  

Nước non này đâu của riêng ai ?
Sao chặn ngỏ làm tiền kêu du lịch ?
Thăm làng xóm , phải có thông hành giấy mộc.
Tây Ninh Nui Cấm ốc đảo đây mờ !
Ngõ Chùa Bà (Núi Sam) canh gát khỏi lơ mơ
Ai qua đó phải mua vài chục ngàn đi đứng !
Thật tình tôi không biết nên mừng vui hay khóc?....
Nơi nào của anh, của người ngành nghề lao nhọc.
Bán vé tham quan ... Ừ thiu xin học làm tiền !!!
BUỒN .... và nhiu nhìu việc liên quan còn.....lôi thôi hơn nè chời !!!


XIN ĐƯỢC VỀ CÁI THUỞ TRONG NÔI !

Bẻ cây bút cùn
đồng khô khát nước.
Bóp nát trái tim son
lạc nẽo kim tiền.

Núi cao.
Rừng sâu.
Biển rộng.
Có nơi nào bình yên ?
Cho tôi trốn
bóng đêm
hắc ám !

Gió cuộn lên đi !
cây lá oằn run rẫy.
Mưa đổ trút xuống đi !
cây cỏ đâm chồi.
Tôi lạc lõng giũa đời như thuở trong nôi
Chỉ bú móm ti toe, khóc thét.

Hảy trả lại cho tôi
thuở nằm nôi 
Hãy trả cho tôi cái thuở nằm nôi !




3 thg 5, 2015

EM

Quê mình hai mùa mưa nắng
Hạ về đầy những cơn mưa
Huệ hồng tươi phượng đỏ thắm
Đồng ngan ngát lúa xanh mùa

Qua rồi giêng hai đồng vắng
Khát khô bạc trắng mái đầu
Cơn mưa ào ào liếng thoắng
Cây đâm chồi biếc xanh dâu

Em về thăm lại quê ta
Đường xa xa thật là xa
Niền vui vỡ òa giọt đắng
Bên thềm nhấp nhổm tình xa

Em về, em về... !