Nhìn lại một giấc mơ
Với bao điều trăn trở
...
GIẤC MƠ XUÂN
Đêm qua em
mơ thấy
Anh về sắc
hanh hao
Dòng đời
xoay cuộn chảy
Như gió lốc
mưa rào
Anh về rét
vòng tay
Tiếng ầu ơ
mẹ hát
Anh kẻ khát
bao ngày
Giọt lệ nào
đắng chát
Tiếng cười
tan nước mắt
Con lặn hụp
bờ sông
Anh khô
lòng nóng mặt
Nên ngày
tháng long đong
Liếp rau
xanh sau hè
Hàng dừa
sông lộng bóng
Giàn mướp
vừa ra hoa
Đàn gà con
lóng ngóng
Ruộng đồng
xanh ba vụ
Vườn cây
trái xinh tươi
Yên lòng
đời lam lũ...
Choàng dậy
buốt bờ môi!
Chân thành chào đón các bạn đã ghé trang cùng với những comment thân thương!
Trong cuộc sống hiện đại, với mong muốn đáp ứng nhu cầu. Những nông dân từ mọi miền đất nước đã đổ xô đến những khu công nghiệp, những đô thị sầm uất mong mỏi cơ hội thay đổi vận mệnh, hoặc ít ra cũng tăng thu nhập nhằm phục vụ cho cuộc sống ngày càng tốt hơn.
Hành trang của đại đa số là sức vóc thanh niên, sẳn sàng làm việc... Nhưng vốn kinh nghiệm và kiến thức xã hội còn hạn hẹp nên không ít người đi không về rồi. Họ bỏ quên ngôi nhà hạnh phúc lại sau lưng trước những vật chất phù du cám dỗ. Những nụ cười xanh trẻ méo lệch vì thiếu vắng bóng người cha, những ông cha bà mẹ oằn lưng bán mặt cho đất bán lưng cho trời mong chờ con về đoàn tụ, những thiếu phụ chờ chồng héo hắt con tim khi gió lùa giá rét, hay nắng khát mắt môi...
Đúng vậy, sự phát triển xã hội cần có những bàn tay lao động. Nhưng sự lượm lặt tích cóp bằng sức lao động là vô cùng hạn hẹp, nên sự tích cóp đó chưa chắc mang đến hiệu quả như mong muốn. Và chính sự cuốn hút phù du, sự buông lung bản ngã đã và đang gây nên nhiều nhức nhối cho những gia đình nông thôn.
Trước đây tôi có anh bạn ở tỉnh Minh Hải, anh nói với tôi một câu mà hơn mười năm qua vẫn còn vang vọng trong tâm hồn tôi. Anh nói rằng: Tôi có mảnh ruộng để đùm bọc gia đình và nuôi các con ăn học. Cũng với mãnh ruộng , tôi hy vọng rằng con tôi sau khi hoàn thành việc học về xây dựng cưộc đời và sự nghiệp trên chính mảnh ruộng đó. Bởi lớp cha ông không đủ kiến thức khoa học để khai thác, phát triển cho nó đem lại hiệu quả cao nhất.
Người xưa nói rằng "đi một ngày đàng học một sàng khôn". Tôi luôn hy vọng rằng, tuổi trẻ hôm nay với vận hội và cơ may hãy luôn suy nghĩ về điều ấy!
Trong cuộc sống hiện đại, với mong muốn đáp ứng nhu cầu. Những nông dân từ mọi miền đất nước đã đổ xô đến những khu công nghiệp, những đô thị sầm uất mong mỏi cơ hội thay đổi vận mệnh, hoặc ít ra cũng tăng thu nhập nhằm phục vụ cho cuộc sống ngày càng tốt hơn.
Hành trang của đại đa số là sức vóc thanh niên, sẳn sàng làm việc... Nhưng vốn kinh nghiệm và kiến thức xã hội còn hạn hẹp nên không ít người đi không về rồi. Họ bỏ quên ngôi nhà hạnh phúc lại sau lưng trước những vật chất phù du cám dỗ. Những nụ cười xanh trẻ méo lệch vì thiếu vắng bóng người cha, những ông cha bà mẹ oằn lưng bán mặt cho đất bán lưng cho trời mong chờ con về đoàn tụ, những thiếu phụ chờ chồng héo hắt con tim khi gió lùa giá rét, hay nắng khát mắt môi...
Đúng vậy, sự phát triển xã hội cần có những bàn tay lao động. Nhưng sự lượm lặt tích cóp bằng sức lao động là vô cùng hạn hẹp, nên sự tích cóp đó chưa chắc mang đến hiệu quả như mong muốn. Và chính sự cuốn hút phù du, sự buông lung bản ngã đã và đang gây nên nhiều nhức nhối cho những gia đình nông thôn.
Trước đây tôi có anh bạn ở tỉnh Minh Hải, anh nói với tôi một câu mà hơn mười năm qua vẫn còn vang vọng trong tâm hồn tôi. Anh nói rằng: Tôi có mảnh ruộng để đùm bọc gia đình và nuôi các con ăn học. Cũng với mãnh ruộng , tôi hy vọng rằng con tôi sau khi hoàn thành việc học về xây dựng cưộc đời và sự nghiệp trên chính mảnh ruộng đó. Bởi lớp cha ông không đủ kiến thức khoa học để khai thác, phát triển cho nó đem lại hiệu quả cao nhất.
Người xưa nói rằng "đi một ngày đàng học một sàng khôn". Tôi luôn hy vọng rằng, tuổi trẻ hôm nay với vận hội và cơ may hãy luôn suy nghĩ về điều ấy!
Maitrang Huynh 2013 đã viết trên trang blog 2013
Tòn teng cánh võng
chiều xuân muộn
Nắng rọi hồi ngân tiếng sóng ... cồn
Những ngày giáp hạt trời buông ấmNắng rọi hồi ngân tiếng sóng ... cồn
Sao lòng lại chạnh... lại buâng khuâng!
Đau
đáu trong lòng, nhớ cố hương
Vụ đông đã hái, chợ còn vương ?
Ghe tàu Phụng Hiệp còn i ới ?
Rẫy bái chào xuân có rộ vườn ?
Vụ đông đã hái, chợ còn vương ?
Ghe tàu Phụng Hiệp còn i ới ?
Rẫy bái chào xuân có rộ vườn ?
Tha
hương xuân đến nao nao nhớ
Mấy góc mai vàng trổ từng giờ
Giao thừa ngũ quả hương thơm phức
Hoa trái tưng bừng tiếng trồng lân
Mấy góc mai vàng trổ từng giờ
Giao thừa ngũ quả hương thơm phức
Hoa trái tưng bừng tiếng trồng lân
Hoa
trái tưng bừng tiếng trống lân
Ngỡ rằng cảm thụ được nàng xuân
Mặt xám tay run gian bếp lạnh
Giao niên "chèm quẹp" có chi mừng !
Ngỡ rằng cảm thụ được nàng xuân
Mặt xám tay run gian bếp lạnh
Giao niên "chèm quẹp" có chi mừng !
Pc: Người nông dân trước lối sống thực đã tự thả lỏng (hay bế tắt ?) nên chiều về túm tụm lại nhậu và cứ để ngày tháng trôi thì xá gì ngày TẾT !