Không mất đi đâu được. Năm qua Võ Tòng Xuân đề nghị ăn tết theo Tây mình không đồng tình và cũng rất nhiều lời bàn tán về việc này. Cội nguồn dân tộc đã ăn sâu vào máu thịt của người Việt ta chứ con người không là bộ máy lo làm việc, kiếm thu nhập, nạp năng lượng... Phải không em ?
Hết rồi tiếng vọng của chày ba(*) Vui vẻ đón xuân khắp mọi nhà Già trẻ cùng mong xuân mau đến Rối lòng những kẻ ở phương xa.. (*) nhịp chày giã bánh phồng ngày xưa từng loạt 3 cái rồi nghĩ một nhịp.
Chỉ đọc mà đã thấy mê
Trả lờiXóaNghe trong lời bánh hồn quê thanh bình!
Rất vui làm quen cùng hai bạn!
Đã ghé nhà bạn mấy bận, nhưng còn ngại lắm đây.
XóaRất vui bạn ghé qua trang của huỳnh tôi và có lời còm hay thế !
Chúc bạn luôn vui khỏe !
Ai đó gõ bánh phồng tôm
Trả lờiXóaCho xin vài cái đỡ mồm canh khuya... hic hic...
Bi chừ tôm đắt lắm ít người dám làm bánh này lắm, ăn tạm đậu phụ rang đi nhé !
XóaMùi bánh lan tỏa chiều quê
Trả lờiXóaCùm cum mỗi sáng vọng về ngàn năm.
Thèm lắm rồi NTH ơi.
Thật ra chúng ta không thèm miếng bánh, cảnh sum họp ấm cúng thanh bình của mỗi gia đình, của xóm làng làm lòng mình nặng nhớ nặng thương !
Xóatết nay ngày càng mất đi tính thiêng liêng anh nhỉ.
Trả lờiXóaKhông mất đi đâu được. Năm qua Võ Tòng Xuân đề nghị ăn tết theo Tây mình không đồng tình và cũng rất nhiều lời bàn tán về việc này. Cội nguồn dân tộc đã ăn sâu vào máu thịt của người Việt ta chứ con người không là bộ máy lo làm việc, kiếm thu nhập, nạp năng lượng... Phải không em ?
XóaHết rồi tiếng vọng của chày ba(*)
Trả lờiXóaVui vẻ đón xuân khắp mọi nhà
Già trẻ cùng mong xuân mau đến
Rối lòng những kẻ ở phương xa..
(*) nhịp chày giã bánh phồng ngày xưa từng loạt 3 cái rồi nghĩ một nhịp.
Hết rồi tiếng vọng chày ba (*)
XóaCũng xuân... cũng đủ sắc hoa khoe màu... !
Lâu lắm rồi, cũng dễ hơn ba mươi năm HD không được nghe tiếng chày nữa anh ạ
Trả lờiXóaBa mươi năm,
XóaThoắt trôi !
Mảnh đời_Ảo vọng !
Mây thoáng bay
Tóc thoáng bay !
Hạnh phúc rơi khỏi tầm tay,
Gật gù say, đêm giá !
tết nay ngồi xem ti vi
Trả lờiXóachán chê lại viết gì gì trên phây (facebook)
xong rồi ngó phía đường ray
tàu xuân trống hoác chạy ngày hai đêm ...
Ba mươi năm,
XóaThoắt trôi !
Mảnh đời_Ảo vọng !
Mây thoáng bay
Tóc thoáng bay !
Hạnh phúc rơi khỏi tầm tay,
Gật gù say, đêm giá !