Ta đã ru ngủ cho nhau, cứ mãi cười thay vì phải khóc
Lê tấm thân hòa nhập dòng đời
Anh, em... chúng ta hòa điệu trong vòng khó nhọc
Thanh bình rồi... ta học tìm vui !
Bốn mươi năm, có là bao ?
Cứ mỗi ngày cơm áo
Vòng xoáy đời hanh hao
Gương đôi mắt to thao láo !
Ạ em ! Ta ru ngủ cho nhau
Để mơ, cứ mơ một ngày vui, ngày ngày vui cùng con cháu
Hưởng thú vui một đời, trong một thời, như lạc vào tiên đảo
Để được là mình, và mong muốn thanh cao
Và.
Ta đã ngủ quên, mãi ngủ quên
Quanh ta còn nhiều hơn thế
Cũng rên siết, than van nỗi bấp bênh
À ! Cuộc đời dâu bể !
Anh ru em ngủ vùi....chợt thức
Trả lờiXóaNhìn dòng đời lắm cảnh bể dâu
Phận người như thể những dòng sông
Người khoan ,người nhặt cơ cầu truân chuyên
Anh muốn ru em tròn giấc mộng lành
Nhưng lòng anh vẫn còn thao thức
Cuộc sống quanh ta..anh luôn bức rức
Còn xốn xang...còn biết mấy gian truân...
Nhìn kìa lắm tiệc trò vui
XóaSàn khoe cẳng, quán khoe đùi chỉnh chu
Âm thanh vang xõa bụi mù
Láu liêng mắt ngọc, làn thu mơ màng !
bài thơ rất hay
Trả lờiXóa