7 thg 12, 2013

Gió đầu đông


GIÓ ĐẦU ĐÔNG

Ai chở đông về cho giá lạnh
Chạnh lòng hiền phụ áo chưa may
Phên thưa chăn nát con nào ấm
Bên chồng chung sưởi qua canh dài

Đông đến nơi rồi héo héo hon
Tóc mai nhuộm khói má phai giòn
Tình chung, chung gánh đời đòi đoạn
Canh cánh bên lòng chuyện áo cơm

Còn gì để sưởi cho nhau
Trong cơn giá buốt gió kêu rào
Vòng tay gầy guộc đôi thân rét
Nữa dành con dại...nữa nao nao !

 01/11/1997

11 nhận xét:

  1. Trả lời
    1. Cái khen của NM làn huỳnh tôi nức lòng...! khkhkhà !

      Xóa
  2. hết đông, xuân ấp áp lại về, tin vậy đi anh. hihi tem đồng!

    Trả lờiXóa
  3. Bài thơ tuy buồn buồn nhưng nói lên sự mặn nồng của tình chồng nghĩa vợ trong cái giá rét đầu đông của một gia đình cơ hàn.
    Chúc anh vui cuối tuần cùng gia đình.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Nới lên thực trạng của một thời... !
      Cám ơn lời chúc vui của Giáo !

      Xóa
  4. Lửa rơm vừa ấm sưởi
    Nặng gánh đôi thùng tưới
    Sương sớm thấm bờ vai
    Kiếp nghèo sao tất tưởi !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. một mình lo cày xới
      bếp lạnh đến tàn tro
      một niệm cao vời vợi
      quẳng gánh đời âu lo !

      Xóa
  5. Bài thơ rất cô đọng, rất tâm sự!
    Chúc anh tối chủ nhật an lành!

    Trả lờiXóa