22 thg 9, 2015

VÔ CẢM RỒI CHĂNG ? LẢNH ĐẠO HAY CAI TRỊ ĐÂY CHỜI ???

Huỳnh tôi gặp hình ảnh này chợt nhớ đến bài văn của em gái Hà Nội về "Bệnh vô cảm"
Trích đoạn :Nhìn thấy cái xấu, cái ác mà không thấy bất bình, không căm tức, không phẫn nộ. Nhìn thấy cái đẹp mà không ngưỡng mộ, không say mê, không thích thú. Thấy cảnh tượng bi thương lại thờ ơ, không động lòng chua xót, không rung động tâm can. Vậy đó còn là con người không hay chỉ là cái xác khô của một cỗ máy? (Phan Hoàng Yến, học sinh lớp 9A2 trường trung học Chu Văn An, Hà Nội)
Tôi không rõ bên trong bức tường khung viên sân (Ngoài khu vực trường học) là mấy hộ gia đình, bao nhiêu người sinh sống ở đấy, Chỉ biết rằng chủ nhà này đã bị hai lần thu hồi đất quy hoạch để xây dựng khu này. Thế mà...
Lạm nghĩ :
1. Đất có chủ rùi nên có quyền
2. Chủ nhà xây dựng sai pháp luật ?
3. Hà tiện bồi hoàn nên không thu hồi hết diện tích để họ đi nơi khác ?
Túm lại thu hồi quy hoạch thì cố sao tạo được cho người dân liên quan có môi trường sống tốt hơn chứ, đằng này họ bị giam hảm trong bức tường ! Ối chời chời, căn bệnh vô cảm đã chiếm lĩnh tâm hồn ta rồi chăng ?


  pc: Hàng rào trường từ 3 điểm ô xanh song đứng dang ngang, phần hàng rào chỉ là khu viên     trước cổng trường.

17 thg 9, 2015

TẾU NGÀY MƯA

MỪNG ĐỒNG KHAI VỤ

Bờ khoanh đất nện lộ chân đê
Lộn nước vô đồng lúa ngát mê
Thôn duới nôn nao mùa mướt mượt
Làng trên nhấp nhỏm vụ vàng khê
Đủ đông nhân sự tài điều tướng
Ca kíp chia nhau đức rũ về
Chéo cẳng rung đùi vòng đói lạnh
Đứng ngày tay vẫy kiếp bò lê !