23 thg 12, 2013

Thơ bạn : MÙA GỌI_CỐ NHÂN

             MÙA GỌI
Sáng nghe mùa thở hương xanh phố
Quán vắng mình anh với bóng ngồi
Cà phê khuấy mãi chưa tan nhớ
Muỗng gỏ thành ly đã đắng môi.

Thơ gọi Tình ơi ! Không tiếng vọng
Mùa hương còn nhớ lối thơm về
Em xa ghế quán buồn trơ trống
Khói thuốc ngồi ru mấy ngón tê

Này có hôm nào em ngoảnh lại
Nhắc tên ngày cũ với mình chưa ?
Mười năm ngồi tiếc thời thơ dại
Ghé quán cùng anh uống rét mùa ...

                                       Tác giả: Trương Nam Hương

Mai Trang Huỳnh 07:30:00 21-11-2013
Hay ! Rất hay !
" Sáng nghe mùa thở hương xanh phố" Một tứ thơ độc đáo ! Tinh mơ bước ra với làn không khí mát lạnh, con gió nhè nhẹ ru phả vào mặt vào đời chờ đón bình minh nắng hồng chói rạng với tuổi trẻ tương lai...khakhakha ! Hương xanh phố ! Quá tuyệt ! Một câu ngắn ngủn khơi gợi một bối cảnh mênh mông. Chỉ một câu mở đã đầy ắp sự tin yêu lạc quan trong cuộc sống với khoảng không mở rộng khôn cùng.... Trãi dài với những ý tình riêng tư trầm lắng bằng những hình ảnh câu từ gần gủi thân thương mà mới lạ....khuấy mãi chưa tan...nhớ ! gõ muổng đắng môi khakhakha! một lần nữa xin nói từ tuyệt ! quá tuyệt !
Xin cóp bài thơ này về để ngâm nga nhé chủ trang ! Nếu có gỏ tiếu tác vài hàng mong chủ trang cùng các bạn bỏ qua cho nhé !

Hôn nay 23/12/2013 lại thấy thiếu xót bởi mình chưa 'khuấy" khổ 3 của bài thơ tình tiếc nhớ. Khakhà!
Nỗi tương tư...tình cũ trong khoảng lặng quán vắng, thuốc đắng môi, tê...mấy ngón tay bởi..."lời ru của...khói. Khakha ! ". Cái giá lạnh tự trong lòng cộng hưởng cái vắng lặng trống không làm tê buốt cả tâm hồn. Tác giả đã "phiêu" một tứ thơ mông huyền. Rồi từ đó như trách như thương, như nhắn gởi, như thì thầm trò chuyện cùng bạn tình. Chuyện tình 10 năm ! Hay là chuyện mới hôm qua đã mồn một hiện ra. Dầu không rõ lí do cuộc chia xa, nhưng với từ "tiếc" của 10 năm, cái tiếc ở đây không ám chỉ thời gian. Tác giả đã tiếc một quyết định, một vụ việc để rồi một "cuộc" chia xa làm tím tái thời gian không gian và tím tái lòng...! Bởi tác giả đã khẳng định : Ghé quán cùng anh uống rét mùa ...



        CỐ NHÂN
 
Người về khuấy chén giao bôi
Chênh chao đáy mắt một thời bão giông
Ngụm ngọt dằn sóng tự lòng
Ngụm cay ngăn lại những dòng châu sa
Tay này giờ của người ta
Tình này giờ của nhạt nhòa khói sương
Người về nhặt lại dư hương
Cời tàn tro
Đốt yêu thương
Cuối ngày !
Cụng ly...tay lỡ...chạm tay
Thương người mượn rượu giả say trước người!
Cụng ly...méo mó nụ cười
Thương người chèo chống bằng lời xã giao
Đêm về
Thương giấc chiêm bao
Chạm gờ hiện thực
Nghẹn ngào...
Cố Nhân !

                    Tác giả: TIẾNG LÒNG. Được đăng bởi bloger Nhã My_Sương Lam

Mai Trang Huỳnh 06:19 Ngày 21 tháng 12 năm 2013

Bài thơ ngắn việc gặp lại cố nhân. Rất tuyệt với tứ thơ mềm mà mượt và lắng động. Một tiệc rượu nhỏ, một tấm tình sâu, một đáy mắt sầu, một bầu giao tế... Để từ đó ta cảm nhận một cuộc tình qua đã chôn sâu vào lòng những tàn tro mờ ảo. Tác giả không nói hồng, chẳng kể xám, nhưng qua những từ trong thơ đã nói lên một cuộc tình nồng ấm biết bao. Bắt đầu từ...khuấy chén giao bôi dẫn đến chênh chao đáy mắt, dằn sóng tự lòng, ngụm cay ngăn lại... để rồi trách, rồi thương, ghen hờn tiếc nuối... Nhân vật biết quá rõ phận người phận mình, "Tình này giờ của nhạt nhòa khói sương"
Tiếp đó một chuổi tâm sự đã diễn giải qua hai câu ngắn, với phong cách ngắt đoạn như nhấn mạnh, thời gian như được kéo dài ra, như nhặt như khoan nỗi lòng của họ...Đã cho người đọc sự cảm nhận buổi "giao bôi" ấy. Để rồi tự đáy lòng chua xót, với cái lỡ chạm tay, méo mó nụ cười và lời xã giao vô vị. Sự chuyển biến tình cảm thật diễn ra trong nhân vật, một thứ tình cảm chua ngọt nung nấu trong tim trong một bối cảnh thật đời thường của "phong cách văn hóa Việt"!
Cám ơn TL đã viết nên bài thơ hay. Và qua đấy về bản thân tôi cảm nhận rằng : Tác giả đã sống thật, viết thật bằng chính trái tim của mình. Bởi chỉ thật với lòng mình mới toát lên những tứ thơ, ý thơ xuất hồn đến thế. Nét tinh tế trong giao tiếp, sự mềm mại của ghen tuông, nỗi khát khao... một tấm chân tình đã đễ lại trong tôi một ấn tượng khó phai. Bản thân mình đã đọc bài này trong cơn đau đầu mấy hôm trước cứ ray rức mãi trong lòng nên nay xin gỏ vài lời chia xẽ, cảm thông, thương cảm một mối tình...!
Là một bài thơ hay với những câu ngắn đầy tình ví như thuyền khẳm, gánh oằn vậy !


                                                        NIỀM VUI NGÀY ĐÔNG GIÁ






                                                                                               maitranghuynh

8 thg 12, 2013

Ngày Đông

                                                          Ngồi buồn đục đẽo mà chơi...

                                                        Cây khô ra dáng rắn ngồi nhe răng


                                                               Người dòn kẻ ngó lăng xăng

                                                    Rắn rồng giởn mặt nhe răng ra cười





                                                          Giá đông ra nắng mà ngồi
                                              Ấm lưng lại được đồ chơi.... vui đời. Khakhakha !


KHÔNG PHÚT NÀO XA


Gió đông về giá rét lắm không em ?
Hiu hắt cô phòng làm ứa máu con tim.
Có trời đông nên cây đan áo mới...
Cho lòng mình chợt thấy yêu nhau hơn.

Tình khúc ta đâu chỉ là làn da ấm lạnh,
Cho em dịu mềm quyện chặt trong anh.
Đôi tâm hồn hòa nhau như chết lặng,
Con gió ghen tuông run rẫy lá trên cành.

Anh không quen vắng xa em năm tháng.
Vóc hình mai, chăm chút...quyện trong hồn.
Tình trọn nghĩa lòng yêu sâu nặng.
Nên đông về làm giá rét từng cơn.

Ta đã cùng nhau nhịp đập con tim,
Và trãi lòng trong hạnh phúc dịu êm,
Hạ đỏ, thu vàng, đông khô cũng vậy,
Trọn trao nhau khúc nhạc xuân mềm.

Trong biển đời mênh mông,
Em là túi gấm cạnh bên chồng
Em là suối lạnh khi gió rát
Em là bè lá lúc sang sông.

Trong biển đời mênh mông,
Bơ vơ lạc lõng có tay chồng.
Chéo khăn thắt chặt tình chung bóng
Chung một dòng sông mặc đục trong !

Quyết Thắng 11/1996

7 thg 12, 2013

Gió đầu đông


GIÓ ĐẦU ĐÔNG

Ai chở đông về cho giá lạnh
Chạnh lòng hiền phụ áo chưa may
Phên thưa chăn nát con nào ấm
Bên chồng chung sưởi qua canh dài

Đông đến nơi rồi héo héo hon
Tóc mai nhuộm khói má phai giòn
Tình chung, chung gánh đời đòi đoạn
Canh cánh bên lòng chuyện áo cơm

Còn gì để sưởi cho nhau
Trong cơn giá buốt gió kêu rào
Vòng tay gầy guộc đôi thân rét
Nữa dành con dại...nữa nao nao !

 01/11/1997

19 thg 11, 2013

20/11


                    Moùc       Ñoå
        Tuùi        gioû
 Caøn,     khoân,
               vaên       tieàn
                  chöông      taøi
                      thi         danh
         phuù,        lôïi,
        chöõ        tình
                   nghóa         
        xeáp        ñaûo
       haøng      ñieân
                    ra          ñieác
   maét          tai
      treû         giaø

Hôm nay vui ghê...khakhakha... !
Mình mới viết hai câu mừ sáng chư kịp lên trang. Xin trình làng... cùng thưởng cho mềnh đi nhá !
Khắp non sông, trường rộng cửa cháu con vui học tập
Cả đất nước,lớp rộn ràng thầy thợ sáng lòng trao
Đất nước thanh bình, từ thành phố đông đúc đến quê làng heo hút nơi đâu cũng có ngôi trường cho cháu con học tập, có gì hạnh phúc bằng. Nhưng dĩ nhiên nhân gian đâu có gì là tròn vẹn, nơi đây nơi kia dẫu có những xì trum xì trét gì gì thì cũng là tất nhiên thôi. Thế nên muốn tốt đẹp hơn, mỗi chúng ta cùng góp phần chung tay lo cho các cháu. Đời rồi ngày hẳn tốt hơn lên. KHAKHAKHA !
Chúc quý thầy cô đã và đang trên bụt giảng, luôn luôn giồi giàu sức khỏe, hạnh phúc, thành đạt. Và hơn thế, quý thầy cô đã và sẽ có những học sinh thân yêu làm rạng rỡ ơn cha nghĩa mẹ công thầy !

17 thg 11, 2013

TRỘM TRÌNH LÀNG !

 

Ngày 04 tháng 11 năm 2013

thu

lá khô nằm bờ cỏ
tìm về nguồn cội xa
cây trọi trơ thân đứng
lặng nhìn lá vàng rơi
nghe đời buồn như cỏ
nằm dỗi hờn tháng năm

Mai Trang Huỳnh04:09 Ngày 05 tháng 11 năm 2013
Vòng quay cuồng cứ vậy
Ba mươi lại tiếp rằm
Vui buồn rồi xa ngáy
Như cơn gió vụt bay !
Mai Trang Huỳnh04:11 Ngày 05 tháng 11 năm 2013
Vòng quay cuồng cứ vậy
Ba mươi lại tiếp rằm
Vui buồn rồi xa ngáy
Gió đùa đẩy tháng năm

    bata23:00 Ngày 06 tháng 11 năm 2013
    mùa đến đi vội vã
    ngày vàng úa trong tôi
    cơn gió đêm lành lạnh
    quẩn quanh cái cuộc đời
    ..
 giaolang08:50 Ngày 05 tháng 11 năm 2013
thu ơi thu ởi thu ời
thu sang vàng lá cho người làm thơ...

    bata23:06 Ngày 06 tháng 11 năm 2013
    thu ời thu ởi thu ơi
    thu về úa lá cho thơ khóc đời ...

  Có Khi Nào05:08 Ngày 08 tháng 11 năm 2013
thu vừa vụt qua cửa
đông nhấp nhỏm chờ thưa
có người ngồi ôm gối
thả thơ gầy đong đưa
đường về xa xôi quá
lối cũ hóa kẻ thừa
cỏ rối chiều dịu vợi
nắng rót đầy bến xưa...

15 thg 11, 2013

CHỚM ĐÔNG

Heo mai phơ phất kéo về
Hoa so đủa rộ...câu thề xoắn đôi
Dập duềnh xanh trắng lã lơi...
Em co ro bước... một đời bên anh
Đắng môi tóc chẳng còn xanh !


9 thg 11, 2013

cảm tác

   TỰ SỰ_Cao Linh Tử
Thứ ba, ngày 29 tháng mười năm 2013
Chợt nhớ ra mình U bảy mươi
Nửa đà heo héo nửa còn tươi
Hàm răng xiêu tó gần như mếu
Đầu tóc xơ rơ  lạ mắc cười
Văng vẳng chuông chiều luôn réo gọi
Bộn bề bổn phận mãi quào bươi
Lo toan dọn chỗ nơi hằng sống
Tranh thủ thời gian một kiếp người.

                                                                                 CẢM TÁC
                                                                               Mai Trang Huỳnh13:34 Ngày 06 tháng 11 năm 2013
                                                                               Tre già lá quéo gỗ đỏ tươi
                                                                               Chan chát oẳn oăn gió vẫy đuôi
                                                                               Lắc lẽo canh tàn sương ướt đọng
                                                                               Thềnh thang năm tháng nắng reo cười
                                                                               Ơn trời mưa móc măng từ lự
                                                                               Lộc đất chứa chan một cỏi tươi
                                                                               Ừ vậy thân còm xương chắc được
                                                                               Dẫu tan một lớp, bụi vẫn ngời !


                                                                                                  MỘT KIẾP NGƯỜI
                                                                                         NHAMY 03:49 Ngày 10 tháng 11 năm  2013                                                                                                        Vất vả một đời vẫn phải bươi
                                                                                                       Cho dù chua xót cũng còn tươi
                                                                                                       Công danh phận thấp chừng vô vọng
                                                                                                       Sự nghiệp trèo cao được mấy mươi
                                                                                                       Tuổi trẻ tung hoành thân bốn bể
                                                                                                       Về già an thuận kiếp con người
                                                                                                       Cuộc cờ cao thấp lo chi nữa
                                                                                                       Tự tại ung dung thõa nguyện cười

3 thg 11, 2013

ĂN KÉ ! KHÀKHÀ !

VỌNG TÌNH
THƠ NHÃ MY

Sao rụng chờ bình minh đến
Sương còn mấy hạt rơi rơi
Cơn gió lay lay ngọn nến
Tình hồng sót lại chưa vơi

Vạt trăng khều lơi giấc ngủ
Mộng về phủ kín chăn đơn
Lá lay gọi hồn mùa cũ
Kèo nài nỗi nhớ xa hơn

Sợi tình theo mưa vừa rụng
Buồn tìm đoạn đứt mang theo
Không gian hốt nhiên đứng sụm
Bên trời mây lặng trăng treo

Đèn vẫn chong đêm đợi sáng
Lời ca da diết chưa ngừng
Lỡ mai tình nồng đã cạn
Vấn vương chiếc bóng lưng chừng

Bên hiên lao xao tiếng lá
Mơ màng dáng ngọc xa xưa
Thẹn thùng hỏi ai vàng đá
Ngàn năm tình vẫn như đùa ...   
                                                 NHÃ MY

Mai Trang Huỳnh 10:02 Ngày 01 tháng 11 năm 2013

                                    Chuyến đò năm xưa quyến luyến
                                    Con nước trôi mãi vô tình
                                    Ái ân chùng chình đau điếng
                                    Vôi trầu vẫn quyện ba sinh !


Mai Trang Huỳnh 11:25 Ngày 03 tháng 11 năm 2013

                                                                           Mặt hồ, gương trãi lá
                                                                           Con gió trú đông chờ
                                                                           Thẩn thờ cây vàng lá
                                                                           Trăng rụng đáy hồ mơ !

23 thg 10, 2013

LƯỜI


Lắng nghe
trong châu thân
máu nhẹ nhàng tuôn chảy.
Trái tim hồng,
khe khẽ nhịp yêu thương.
Tay vụng về, mềm đưa run rẫy.
Chân buông lơi hơi thở thoáng vô thường.

Khép hờ mắt, hồn lâng lâng bay lượn…
Tiếng võng kêu vắng bặt, chẳng buồn…
Lòng thư thả không gì vây vướng,
Lãng du cùng mây gió dần buông.

Tiếng gõ cái đồng hồ trên vách “tì cạch”,
Tiếng “chim chíp” mấy con gà con mông lung,
Xa xa vẵng tiếng chim đôi ba loài ngầu đục,
Gió nhẹ đưa, nhẹ đến ngại ngùng...

Ờ ! Tiếng con gà tre cất tiếng !
Lỏng không gian… Lơi lỏng những vụn vằn.
Vòng thời gian cứ qua im lìm rồi tan biến
Ta nhẹ nhàng ru võng _ đời buông…!


                                                                                                    BUÔNG !

Mai Trang Huỳnh21:00 Ngày 23 tháng 10 năm 2013
khi lắng nghe tiếng...muôn trùng
ngẫn ngơ tay trắng...ung dung mỉm cười. khà!
ngước lên thấy rạng rỡ trời
ngó quanh âu cũng con người như nhau!

NHAMY03:24 Ngày 24 tháng 10 năm 2013
Cuộc cờ dù thấp hay cao
Đời người thắm thoát là bao nhiêu mùa
Lợi danh tranh chấp hơn thua
Vui buồn rồi cũng nắng mưa trôi vèo...

Mai Trang Huỳnh19:05 Ngày 24 tháng 10 năm 2013
Vui buồn... Ừ cũng nắng mưa trôi vèo... khakhakha!






18 thg 10, 2013

HÌNH ẢNH CHÁU TRƯƠNG QUÂN BẢO

Gia đình này ở đậu trên diện tích 2.4 = 8m2 (Phần tol có cao su che)

Chồng chạy xe ôm, vợ lao động thuê mướn

Cháu Trương Quân Bảo 25 tháng tuổi.


Đã nghèo còn mắt cái eo !
Gạo cơm không đủ lại đeo bệnh... Giàu ! ! !

Cháu Bảo mang bệnh tim bẩm sinh, đang nhờ cộng đồng giúp đỡ, Bệnh viện Tâm Đức TP. Hồ Chí Minh đã lên ca mổ cho cháu, sẽ nhập viện vào thứ hai 21/10 này.

13 thg 10, 2013

BỀN CHÍ


 VƯỢT KHÓ ĐI HỌC

Có leo từng bậc đá dần lên độ 2000m đường núi rừng men theo sườn Núi Cấm, mới thấy hết sự vất vã của các em cháu nơi núi đồi biên viễn.
Cách nay gần 1 năm, chúng tôi nghe được thông tin từ ban ấp Tà Lọt về 3 cháu học sinh giỏi phải băng rừng leo núi đi học hàng ngày. Cộng đồng dân cư địa phương lại không hay biết. Gia đình các cháu tọa lạc gần đỉnh núi, lối đi chủ yếu theo dấu mòn đi rừng, đi rẫy. Cứ mỗi sáng, mẹ các cháu phải dậy sớm từ 3, 4 giờ để nấu cơm cho các em ăn rồi tờ mờ từ khoản 5 giờ là dẫn các cháu xuống núi đi học. Khi xuống đến đường cái lại phải đạp xe hơn 17 km để đến được trường học. Sự nổ lực của các cháu, của gia đình trãi qua hơn 11 năm thật đáng khâm phục.  Với cảnh đi học như thế mà cả 3 cháu đều là học sinh giỏi mới là điều quý.
Hiện nay chúng tôi đã XD được nhà cho gia đình 3 cháu này dưới chân núi. Nhưng với sự tò mò, chúng tôi đã leo dốc lên tận nơi đây để cảm nhận hết sự khó khăn gian khổ mà hàng ngày các cháu phải vượt qua. Phải trèo qua từng mõm đá, lội dọc đường ô, có những đoạn vượt dốc cheo leo bên vực đá núi hay bương qua con suối với buổi sớm tờ mờ đầy sương là vô cùng nguy hiểm. Thế mà các cháu cùng anh chị Tình đã kinh qua 11 năm quả là chặng đường đầy thử thách.
Gia đình anh Tình gồm 5 nhân khẩu, cuộc sống chủ yếu dựa vào lao động thuê mướn. Nhà - gọi cho sang , thật ra chỉ là cái chòi lá giữ rừng- vẻn vẹn 21m2.  Giường ngủ bằng sạp tre rừng, bàn học là đá núi… Gia đình họ được chủ vườn cho thuê hơn 5công đất núi. Trong đó có vài chục gốc xoài mà hàng năm anh Tình chắt mót lo thuốc men chăm sóc để có được cái thu nhập và làm thuê kiếm sống. Nhìn quanh nhà không có gì gọi là tài sản ngoài mồ hôi, nước mắt cùng tấm thân cháy đen bởi nắng trời của anh chị Tình. Bối cảnh đã cho tôi hình dung dưới ánh đèn dầu tù mù các cháu phải chăm chỉ và kiên trì lắm lắm. Với một góc nhìn của cá nhân tôi, nhận thấy rằng cơm họ còn chưa đủ ăn thì có đâu cho các cháu vui chơi, ăn học và hưởng một thời trẻ thơ xanh non mơn mởn.
Hiện nay cháu lớn Nguyễn Thanh Tùng, là học sinh lớp 12A2 của trường THPT Ba Chúc, đứa kế Nguyễn Văn Tỉnh là học sinh lớp 7A6 trường PTCS Ba Chúc cùng em Nguyễn Công Tiển là học sinh lớp 5B trường tiểu học B điểm 2 Tà Lọt. Các cháu luôn là học sinh giỏi của trường lớp. Riêng em Tiển là học sinh giỏi cấp huyện (bộ môn toán và tiếng Việt) Cuộc sống vốn dĩ đã khó khăn, anh chị Tình vẫn cố gắng không ngừng chăm lo cho các cháu. Sự hy sinh ấy là vô cùng lớn lao của bậc làm cha làm mẹ…
Lên tận nơi đây, với không khí mát lạnh trong lành, không tiếng xe cộ, không có tiếng người ngoài gia đình anh. Họa hoằn thì thấp thoáng  bóng các thợ săn đi cài lắp bẩy bắt sóc nhen chim chuột hoặc thú rừng hoang dã.
Tôi luôn mong rằng các cháu phải được đi học tiếp tục, luôn mong rằng các cháu hãy tận lực hơn cố gắng nhiều hơn nữa để thực hiện được ước mơ học tập. Học tập để thay đổi số phận ! Bởi cha mẹ đã không có chữ nghĩa và cái nghèo đói luôn đeo bám không thấy được tương lai. Tương lai của anh chị Tình là sự trưởng thành của các con. Và tôi luôn mong rằng chúng ta với nghĩa xóm tình làng, với những tấm lòng thương yêu chia sẽ đùm bọc, tìm cách giúp cho anh Tình cùng các cháu vượt qua được những khó khăn để đến với tương lai sáng sủa. Sự cần thiết nhất lúc này là nguồn vốn. Dù chỉ 2, 3 mươi triệu đồng để anh chị Tình có thể chăn nuôi, đầu tư cho cây ra hoa kết trái, trồng trọt xen canh... để tăng thêm thu nhập, ngõ hầu đãm bão được cuộc sống. Để từ đó các cháu vững tâm hơn vào tương lai của chính mình, thắp thêm ngọn lữa ước mơ tỏa sáng khung trời heo hút nơi núi rừng miền biên viễn này.


LÊN NÚI


Giải khát trên đường, nước suối trong veo
Cậu trò nhỏ HS giỏi cấp huyện Tịnh Biên, An Giang
Dốc nước thác đổ khi mưa lũ
Gánh hàng
Tạm dừng chân giữa chặng đường
                
Cheo leo vực núi, cỏ rậm lối đi





Cây rừng đá núi chon von !
                                                         








12 thg 10, 2013

TIỂN NGƯỜI (ĐẠI TƯỚNG VÕ NGUYÊN GIÁP)



              Göûi           Tieån
     traän                                hoàn
        gioù                        ngöôøi
           Phöông              ñaát
        Nam,       Baéc,
                     naëng     laãy
                                nghóa     löøng
                                      tình    coâng,
                                          toå      giang
                                           quocá     sôn
                                           hoøa       taáu
                                    reo      khuùc
                            töï             daân
                        do                  toäc
                 ñoäc                    töï
     laäpï                     haøo

Gửi trận gió phương Nam, nặng nghĩa tình, tổ quốc hòa reo tự do độc lập
Tiển hồn Người đất Bắc, lẫy lừng công, giang sơn tấu khúc sống thác tự hào

Lời comment trang blog Tam Anh về Tướng Giáp

Một trong những cột trụ của tổ quốc!
Một dáng dấp của Lý Thường Kiệt !
Một uy vũ của Lê Phụng Hiểu !
Một chí khí Phù Đổng Thiên Vương !
Kính cẩn tiển đưa !
Cuối đầu tiếc nuối !
Việt Nam ơi ! Bóng bác rạng ngời ! 



 Xuân Lâm Tú
(Học sinh lớp 11 trường PTTH huyện Tri Tôn An Giang)
  
12 thg 10 (6 ngày trước) 
tới tôi


VĨNH biệt từ đây nước Việt ơi...
BIỆT tích Rồng thiên chí cao vời
CỤ đi sông suối tràn đẫm lệ
ĐẠI tùng tróc gốc mãnh trăng rời
TƯỚNG già chí lớn năm châu phục
VÕ đức vang rền bốn biển khơi
NGUYÊN vẹn tấm lòng dân với nước
GIÁP cởi nhẹ về chốn thảnh thơi.