ĐÂU TRI KỶ_QUẾ
HẰNG
Biết sẻ
cho ai cái nổi lòng
Mà đem
rao bán chốn ba đông
Kẻ qua nhếch
mép cười tưng tửng
Người lại
trề môi cột lạnh lùng
Kiếm ngọc
đào tan vài quả núi
Tìm vàng
tát cạn mấy dòng sông
Cả đời lận
đận đâu tri kỷ
Chỉ một
thôi mà liệu có không?
QUẾ HẰNG
TỰ KỶ
Nặng gánh
cưu mang trãi tấc lòng
Tình nhà
nợ nước buổi hừng đông
Liếc
trông trên dưới sao đành vậy
Gẫm lại gần
xa thoáng lạnh lùng
Đẽo chữ đập
vùi vây thế trận
Chẻ lời
xua ẩn bủa giăng sông
Riêng
chung dõi bóng bao thời sỹ
Rộng cửa
vườn hồng* ... lại trống không! (*tốt )
Tri kỷ ai
người chung lối mộng
Thênh
thang nhà trống với phòng không!
maitranghuynh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét