ĐÒI
Hãy trả lại tôi những đoạn thơ
Yêu thương ước đợi lẫn mong chờ
Một thời nông nỗi đầy lưu luyến
Mấy khắc vu vơ lắm mộng mơ
Những tưởng duyên kia chừng thắm mãi
Nào hay phận ấy đã lu mờ
Đem về gói ghém ngày xưa cũ
Giấu hết vào tim thuở ngẩn ngơ./
Binhnguyen
HỌA: TRẢ
NỢ
Đa mang sự
thế ướp vào thơ
Ngày lụn
tháng qua quyến luyến chờ
Ruộng thắm
đồng xanh mơ ước rụng
Biển ngời
sắc biếc giặc còn mơ
Thanh
bình những muốn vui bờ phúc
Thác loạn
trần ai cuộc sống mờ
Gắng sức
điểm hồng thoi thóp lưỡi
Nợ đời gắng
trả lại ngu ngơ
maitranghuynh
HỌA: TRẢ
Anh trả hẳn
em một tập thơ
Để em ôm ấp
khỏi ngu ngơ
Ngày xưa
còn trẻ ghi lưu bút
Hiện tại
tuổi cao vẫn đợi chờ
Chớ tưởng
đường đời đang dải thảm
Hãy mong
cuộc sống hết sương mờ
Tương lai
sáng lạng tuy chưa đến
Duyên phận
vẫn còn đầy ước mơ
Tăng
Hoành Lão
HỌA: TẠ
TÌNH
Hãy quên
đi nhé thoáng ngây thơ
Anh trót
để em mãi đợi chờ
Thuở ấy
yêu thương tròn cõi mộng
Bây giờ
khao khát nửa cơn mơ
Ngỡ là ngọc
bội gương trong vắt
Hóa chỉ
đá vôi bụi xạm mờ.
Hờn giận
bấy nay… xin tạ lỗi
Trăm
ngàn… hãy ngảnh mặt làm ngơ !
HẠT CÁT
HỌA: (ĐÒI CỦA BN)
Ai cũng lớn
lên bằng tuổi thơ,
Thần tiên
xứ lạ cứ mong chờ,
Tiếng ru
mẹ hát chừng đan kết,
Chuyện kể
đêm về hóa ước mơ...
Ngày
tháng chất chồng tâm bận bịu,
Đó đây
trôi nổi mộng xa mờ !
Còn đâu kỷ
niệm ngày xưa ấy ,
Dĩ vãng
quay về tiếc ngẩn ngơ!!!
NGƯỜI
NGUYÊN THỦY
HỌA: (ĐÒI CỦA BN)
Làm sao
trả lại những bài thơ?
Kỷ niệm lời
thương hứa đợi chờ
Chữ nghĩa
mờ phai_ xin hẹn ước
Ái ân đọng
lại_ giữ vần mơ
Duyên xưa
luỹ kế vay còn đó
Kiếp đến
tích thừa nợ chẳng mờ
Cất, mượn
ngày mai rồi sẽ nhớ
Trả tình
mốt nọ chớ làm ngơ…
THẾ NHÂN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét