3 thg 10, 2013

EM LINH

Từ khi gối lạnh phòng không
Má phai phấn sáp môi hồng chẳng son
Xuân tươi nhạt, nắng thu giòn
Quắc quay ngụp lặn vì con nát lòng
Vườn không, con phố oi nồng
Đồng khô nắng rọi  má hồng lắc lay
Xe ôm rước khách ... râu mày
Bát cơm đắng mặn, mi cay canh tàn
Ngó trời... Rọi cái hường nhan !
Lòng mơ con dại  chứa chan ấm tình
Đường xa con gió gập gềnh...!
 

8 nhận xét:

  1. TEM VÀNG cho bài mới của anh!
    Chúc anh buổi tối an lành!

    Trả lờiXóa
  2. Viết cho ai mà tình cảnh buồn thê lương thế nhỉ?

    Trả lờiXóa
  3. hay lắm mình cũng nghĩ tới cái cảnh''xe ôm rước khách râu mày' mà nảo lòng ....

    Trả lờiXóa
  4. Anh đang cảm khái cho "em Linh" đó hả! Rất hay nhưng buồn thê thiết đó anh à!

    Trả lờiXóa
  5. Chúc anh những ngày nghỉ cuối tuần nhiều niềm vui

    Trả lờiXóa
  6. Đời mình một chiếc xe đưa
    Bao nhiêu khách đến vẩn chưa vừa lòng.
    Cuối tuần chúc anh chị an vui ấm áp nhé.

    Trả lờiXóa
  7. xe ôm rước khách cũng cam
    đói ăn con khóc biết làm sao đây
    cuộc đời kể lắm chua cay...

    Trả lờiXóa
  8. bài thơ của anh đọc thấy nó nảo lòng làm sao, ước gì cuộc sống tốt đẹp hơn anh nhỉ!

    Trả lờiXóa