14 thg 3, 2013

BẾN MÊ

                BẾN MÊ
Cảm tác đêm trăng của Bảo Ngọc(*)

Người vốn dĩ cội nguồn run rẩy
Ánh trăng tan, mây đính chặt non bồng
Gió e thẹn, lặng nhìn con suối rịn
Lấp lánh rêu, đặc quánh trần hồng

Phơn phớt nụ non, uốn gềnh thác đổ
Cõi bằng yên, yên ả_sóng đào
Vồng co cấu, lẳn tròn sóng mượt
Chợt chan hòa run rẩy trong nhau

Giữa thênh thang, giữa dạt dào bão lộng
Đất trời tan, tung tóe sắc màu
Mọi khao khát vùi sâu mi mộng
Lửng lơ lòng, thoáng chốc hanh hao! 

Mai Trang Huỳnh
05:36 Ngày 21 tháng 2 năm 2013


(*) ĐÊM TRĂNG THỊ NỞ
                          Bảo Ngọc

Bến nằm suông, gió mơn man
Bóng trăng rón rén buông màn nhẹ êm
Làng này mấy kẻ như em
Chẳng nhan sắc vẫn nồng men đàn bà
Thế gian mâm ngọc đũa ngà
Hai ta xích lại cũng là một đôi
" Quỷ ma" thây kệ miệng đời
Đêm nay ta rất Con Người với nhau
Chẳng cần rào trước đón sau
Không e lòng dạ sông sâu đắm chìm
Cơn say đã ngủ lặng im
Để tình yêu thức trong tim chúng mình
Bao năm đơn lẻ bóng hình
Đời sinh anh Chí để dành riêng em
Đêm nay ...
mới thật là đêm !


 (Đã đăng Tạp chí TQH)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét