Đầu xù chân đất tới trường
Em ngây thơ gọi bạn thương đi cùng...
Quây quần một mái nhà chung
Em cười rạng rỡ em lùng bùng lung
Lấm lem áo trắng da hun
Tóc vương mùi cỏ chân rung đói lòng
Em thơ thẩn em lòng vòng
Tiếng reo dậy đất tiếng lòng xót xa
Cũng là một kiếp sơn ca
Âm vang lảnh lót âm lòa xòa .. kêu !
Tem.... cho ngày mới ngọt ngào và nồng ấm niềm vui anh nhé
Trả lờiXóaSáng nay bị mất điện, có vài từ chưa vừa ý. Các bạn sang và đồng cảm huỳnh tôi vui mừng lắm. Cám ơn Minh Châu nhé!
XóaLấm lem áo trắng da hun
Trả lờiXóaTóc vương mùi cỏ chân rung đói lòng
_ bao giờ hết cảnh long đong
em cười hạnh phúc thỏa lòng nỗi vui?
Ngẫm rằng phải thế thời thôi
XóaXót lòng chung sức ơn trời khéo xoay!
tiếng lòng của con người nhân hậu, xót cùng các em nhỏ nghèo khó tới trường năm học mới...
Trả lờiXóagiaolang thay mặt em thơ, cảm ơn anh MTH nè!
Bởi xưa mình cũng thế mà...!
XóaNgày mới mà nỗi lòng không mới.
Trả lờiXóaĐúng vậy bạn ạ,
XóaNgày xưa chân bước tới trường
Củ khoai, trái chuối...giờ thương...chính mình!
Trăn trở thế anh. Số phận cả rồi
Trả lờiXóaKhỉ !
XóaChỉ là kiếp vận. Nếu không bằng sức mình vươn lên và ngủ quên trong cái kén đó thì không thể thay đổi rồi đến lúc kiệt lực bảo rằng số phận. Chỉ có lo cho sự nghiệp giáo dục, chỉ có học mới thay đổi được số phận !
Vâng, đâu đó vẫn còn có rất nhiều những mảnh đời trẻ em nghèo ham học. Tấm lòng của bạn thật nhân hậu. Sang thăm ngôi nhà bạn, chúc bạn có nhiều niemf vui mỗi ngày nhé Mai Trang Huỳnh...
Trả lờiXóaKhông phải mình nhân hậu, mình sợ mình không vui khi thấy mấy cháu lem luốt, mình sợ mình buồn lây khi thiếu vắng tiếng cười ...
XóaMƯA ĐÊM GIỌT GIỌT RỜI BUỒN
Trả lờiXóaEM ĐƠN CÔI... NỖI BUỒN THƯƠNG RIÊNG MÌNH!